Họ tên:
HƠI ẤM MÙA THU LÀ NHƯ THẾ NÀO?
Số báo danh:
66
Giới thiệu:
Tác giả Hoàng Thanh Trà
HƠI ẤM MÙA THU LÀ NHƯ THẾ NÀO?
Mùa của trời đất cũng giống như đời người. Xuân, hạ, thu, đông ứng với thành, trụ, hoại, diệt. Cuộc sống vốn tĩnh lặng, bình ổn và an yên. Nhưng có lẽ đối với tôi mùa thu luôn giành nhiều sự lưu luyến, có chút hoài niệm, nuối tiếc vẩn vơ…mùa thu - là mùa để lắng lòng, cảm nhận những hạnh phúc giản dị quý giá.
Từ đêm hôm trước, tôi với anh cãi nhau mà nguyên nhân vốn chỉ là chuyện cỏn con. Từ một câu nói mơ hồ vô ý từ một người bạn mà mang lại cho chúng tôi bao thị phi rắc rối. Đêm hôm ấy chúng tôi chẳng còn nằm trong vòng tay nhau thủ thỉ tình tứ, khoảng cách lạnh lẽo khiến tôi hối hận bởi vì mình đã làm lớn chuyện. Tính cách anh trưởng thành, chín chắn, còn tôi không đủ an yên, bình thản mà suy nghĩ. Trong đêm tối tôi lặng người nằm khóc, không phải vì oán trách anh mà vì bản thân quá trẻ con sốc nổi, cách xa một khoảng thời gian, cứ nghĩ rằng sẽ cùng nhau gây dựng khoảnh khắc mùa thu đẹp nhất: có đôi tình nhân, đi dưới nắng vàng tan buổi sớm, vài chiếc lá vàng rơi dịu nhẹ, … nhưng chỉ vì thiếu bình tĩnh mà tôi đã làm anh phiền lòng.
Tôi cứ trăn trở như vậy cho đến khi vòng tay người ấy nhẹ nhàng vòng qua, anh nói: “Ngốc ạ! Anh không trách em, ai cũng sẽ có lúc sai nhưng anh mong em từ nay hãy lắng nghe anh nhiều hơn, dùng lý trí suy xét mọi việc.”
Lời nói của anh mang chút hờn dỗi nhưng cũng có chút dịu ngọt, tôi không kìm được cảm xúc mà quay trở lại vòng tay ấm áp ấy. Thời tiết mùa thu không ngoa khi ví như một bát canh gà béo ngậy, càng thưởng thức càng đê mê, sự đủ đầy ấm áp trong chăn ấm níu giữ tôi đến độ giữa sáng. 9h thức giấc, mắt còn cay và nhức vì khóc nhưng khi nhìn ra ngoài ban công, sự bình yên và dịu dàng giữa người mình yêu và mùa mình thích đã lấp đầy trong tôi hạnh phúc trọn vẹn đủ đầy. Anh bình ổn chỉnh sửa lại mấy chậu tiểu cảnh dạo trước chúng tôi cùng nhau mua. Anh nói: “chúng giúp làm đẹp tâm hồn mình, dịu đi những phiền muộn bực tức.” Tôi cười, chăm chú nhìn mấy chậu cây đã được tỉ mẩn, gọn gàng.
Cuộc đời luôn có nhiều giông bão trắc trở, chẳng ai dám cam đoan mình sẽ bình thản an yên đi hết cuộc đời. Nhưng tôi biết giây phút này tôi có một tổ ấm nhỏ, một con người trưởng thành để dựa dẫm, một mùa thu đáng nhớ nhiều kỉ niệm. Tôi trân quý thực tại và cầu mong cho bất cứ ai trong cuộc đời cũng đủ dịu dàng để đón nhận thế giới, đủ tinh ý để cảm nhận hạnh phúc qua từng phút giây.
HƠI ẤM MÙA THU LÀ NHƯ THẾ NÀO?
Mùa của trời đất cũng giống như đời người. Xuân, hạ, thu, đông ứng với thành, trụ, hoại, diệt. Cuộc sống vốn tĩnh lặng, bình ổn và an yên. Nhưng có lẽ đối với tôi mùa thu luôn giành nhiều sự lưu luyến, có chút hoài niệm, nuối tiếc vẩn vơ…mùa thu - là mùa để lắng lòng, cảm nhận những hạnh phúc giản dị quý giá.
Từ đêm hôm trước, tôi với anh cãi nhau mà nguyên nhân vốn chỉ là chuyện cỏn con. Từ một câu nói mơ hồ vô ý từ một người bạn mà mang lại cho chúng tôi bao thị phi rắc rối. Đêm hôm ấy chúng tôi chẳng còn nằm trong vòng tay nhau thủ thỉ tình tứ, khoảng cách lạnh lẽo khiến tôi hối hận bởi vì mình đã làm lớn chuyện. Tính cách anh trưởng thành, chín chắn, còn tôi không đủ an yên, bình thản mà suy nghĩ. Trong đêm tối tôi lặng người nằm khóc, không phải vì oán trách anh mà vì bản thân quá trẻ con sốc nổi, cách xa một khoảng thời gian, cứ nghĩ rằng sẽ cùng nhau gây dựng khoảnh khắc mùa thu đẹp nhất: có đôi tình nhân, đi dưới nắng vàng tan buổi sớm, vài chiếc lá vàng rơi dịu nhẹ, … nhưng chỉ vì thiếu bình tĩnh mà tôi đã làm anh phiền lòng.
Tôi cứ trăn trở như vậy cho đến khi vòng tay người ấy nhẹ nhàng vòng qua, anh nói: “Ngốc ạ! Anh không trách em, ai cũng sẽ có lúc sai nhưng anh mong em từ nay hãy lắng nghe anh nhiều hơn, dùng lý trí suy xét mọi việc.”
Lời nói của anh mang chút hờn dỗi nhưng cũng có chút dịu ngọt, tôi không kìm được cảm xúc mà quay trở lại vòng tay ấm áp ấy. Thời tiết mùa thu không ngoa khi ví như một bát canh gà béo ngậy, càng thưởng thức càng đê mê, sự đủ đầy ấm áp trong chăn ấm níu giữ tôi đến độ giữa sáng. 9h thức giấc, mắt còn cay và nhức vì khóc nhưng khi nhìn ra ngoài ban công, sự bình yên và dịu dàng giữa người mình yêu và mùa mình thích đã lấp đầy trong tôi hạnh phúc trọn vẹn đủ đầy. Anh bình ổn chỉnh sửa lại mấy chậu tiểu cảnh dạo trước chúng tôi cùng nhau mua. Anh nói: “chúng giúp làm đẹp tâm hồn mình, dịu đi những phiền muộn bực tức.” Tôi cười, chăm chú nhìn mấy chậu cây đã được tỉ mẩn, gọn gàng.
Cuộc đời luôn có nhiều giông bão trắc trở, chẳng ai dám cam đoan mình sẽ bình thản an yên đi hết cuộc đời. Nhưng tôi biết giây phút này tôi có một tổ ấm nhỏ, một con người trưởng thành để dựa dẫm, một mùa thu đáng nhớ nhiều kỉ niệm. Tôi trân quý thực tại và cầu mong cho bất cứ ai trong cuộc đời cũng đủ dịu dàng để đón nhận thế giới, đủ tinh ý để cảm nhận hạnh phúc qua từng phút giây.
Điểm bình chọn:
0
Số lượng bình chọn hiện tại
0
Danh sách bình chọn
STT
Mã VOTE
Số lượng bình chọn
Thời gian